Xem thêm: Nhân Xơ Tử Cung Dưới Thanh Mạc Là Gì ? Phúc Mạc Là Gì
A. . . . . ."Cô tức thời những điều đó, đứng sống ngoài cửa phòng khxay hờ của anh nhị, không cách làm sao động đậy, trong trái tim có một thanh khô âm không chấm dứt kêu lên ầm ĩ chạy trốn a, chớ coi bọn chúng ta. . . . . . Nhưng là thân thể lại thẳng thắn, rượu cồn cũng tất yêu đụng, chớ nói bỏ ra là chạy ngoài chiếc phòng xuân đức này.Đó là 1 trong những nhiều loại hay chình ảnh a, mượn ánh trăng thê lãnh , cô bắt gặp hai bạn tê quấn xung quanh sinh hoạt bình thường một khu vực, phấn khởi quên bản thân lục lọi dò xét thân thể của đối thủ, 2 tay hấp lực của anh hai sinh sống bên trên người trắng nõn của cô nàng vuốt ve sầu, giống hệt như một bé rắn tyêu thích lam, thân tình dục quan yếu rời khỏi, nhưng cái hông tinch tcố kỉnh cũng nằm tại trên fan cô nàng phập phồng phập phồng, động tác uổng công mà lại man rợ.Cảm giác thấy bản thân lúc này căn phiên bản cũng không nên trngơi nghỉ về , ko quay trở lại cũng không bắt buộc thấy một màn như vậy, thật tạo cho lòng fan đổ vỡ. cô bắt buộc thật nhã hứng thuộc Tần Nhật Sơ đi dạo phiên chợ tối nghịch suốt cả đêm , cần gì quay trở lại trên đây, nên gì chứ. . . . . .Không biết qua bao thọ, cô vẫn đứng sinh hoạt bên cạnh cửa ngõ, nhìn động tác của nhị tín đồ ban đầu bởi kích ngang trnghỉ ngơi đề xuất bình tâm lại, xúc cảm trong vòng thời gian này so với cô nhưng mà nói cũng như qua 1 cố kỷ lâu năm, thanh hao âm thsống vội vàng thuộc thô rống giống hệt như dây leo gồm tua trong tim cô quấn quanh từng vòng , hoa tua sắc bén cơ tạo nên trọng tâm cô tựa như rỉ tiết, hung hăng nhức.Chợt, xung quanh cô lạnh lẽo nlỗi băng,cô đem tay xoa một chiếc, là nước mắt. Thì ra cô bất tri bất giác vẫn lệ rơi đầy phương diện, tuy nhiên sau cuối cô tại vì sao ước ao khóc, tại vì sao mong xông vào đi ôm anh nhì thuộc vứt chạy, tại vì sao cô bao gồm một một số loại cảm xúc bị bội phản , tại sao cô lại khó tính những điều đó, đau lòng y hệt như chổ chính giữa ao ước nứt ra.Trong lòng mơ hồ ghi nhớ tới lời nói của Nữu Nữu, chắc rằng cô là yêu anh mang đến rất lớn, so với anh nhị bao gồm tđắm say ý muốn giữ lấy, đối với chị dâu tương lai bao gồm cạnh bên ý.Không đúng, cô không có phát minh mong tổn tmùi hương như thế nào cho cô bé cơ, cô chỉ ghét anh nhì ôm cô nàng không giống chưa phải cô,cô chỉ là ghen tỵ cô gái tê tại vì sao có thể an yên nằm phí trong ngực anh nhị những điều đó, cô chỉ cần oán hận vì sao anh hai đã thuộc cô làm cthị trấn đó mà kế tiếp hoàn toàn có thể bình thản cùng cô gái không giống liên tục làm cho điều đó, sử dụng bàn tay vẫn vuốt ve qua thân thể của cô vuốt ve cô nàng khác, dùng môi mỏng tanh hôn qua cô trêu đùa cô bé khác, cần sử dụng kiên đỉnh vẫn xâm lăng thân thể của cô tạo cho cô gái khác thsinh sống cấp thường xuyên,cô chỉ đề nghị . . . . .Nhìn cô nàng ngọt ngào ngủ im trong ngực anh nhì, anh hai còn chiếm dụng vuốt tóc của cô ý ta, trong tâm địa bất chợt nhớ tới lời Lăng Thịnh nói."Anh nhị em là một trong những bạn bọn ông trưởng thành tinh lực tràn đầy ,em chưa hẳn là mong muốn đi theo sau lung anh hai em một bước ko rời mãi chứ,giống như đứa bé không dứt sữa , anh nhị em hắn có không khí cuộc sống thường ngày, cũng cần có sự riêng biệt bốn, hắn sẽ sở hữu được nữ giới vẫn ra bên ngoài xóm giao, sau này đang lấy vợ cùng với mọi người trong nhà đến già. . . . . .""Nói đến em lên tiếng tức giỏi ,em rất có thể cực kỳ nkhô hanh sẽ có chị dâu rồi. . . . . .""Nếu nhỏng chủ yếu em thiết yếu cho hắn niềm hạnh phúc, vậy vì sao còn đề xuất chiếm phần hắn không thả, em chưa phải lưỡng lự anh nhị em là fan đàn ông xuất sắc ưu tú cỡ làm sao đi, hằng ngày đều sở hữu trên vạn phụ nữ ttinh ranh nhau mong muốn trèo lên nệm của hắn, tuy nhiên là em lại không muốn, vậy thì không nên sinh hoạt quá cầm cố chắp hắn hoàn toàn có thể đối đãi em như cô gái mình yêu thích!"Giờ tự khắc này, cô tự nhiên ý thức được, cô là yêu anh hai, là các loại tình yêu nam giới nữ mà lại yêu hắn. Cô thấu hiểu thân phận của bản thân thuộc anh hai là quan trọng làm việc tầm thường một chỗ, vì thế cô tự nguyện nhìn anh nhì thuộc số đông cô nàng khác cùng mọi người trong nhà Phiên Vân Phúc Vũ cũng chỉ rất có thể yên lặng rơi lệ, cũng quan yếu bốc đồng chạy tới mang anh nhì nhét vào ngực của cô ý.Nữu Nữu nội dung, yêu thương một fan làm cho loại gì rồi cũng suy xét cho đối thủ, đa số cam trung ương tự nguyện. Đúng rồi, đời này cô không thể như thế nào mang mang lại hạnh phúc đến cho anh nhị, vậy thì vì chưng sao ko để cho đông đảo cô bé không giống cho anh nhị hạnh phúc đấy.Để cho anh hạnh phúc đi, khiến cho cô 1 mình chịu đựng đựng rất nhiều khổ cực thuộc bi thiết cơ.Nhìn hai fan sẽ ngủ say trong chống, cô thanh thanh đẩy cửa bước vào, đi nhàn rỗi mang đến cạnh bên giường mập, gửi góc nhìn người vẫn ngủ hồi thọ.Cô cũng đo đắn là khi anh hai ôm cô bé không giống trong ngực cũng biến thành ngủ an bình như vậy, hạnh phúc như thế, giống hệt như một đứa ttốt. Lòng gồm chút nhói đau, cảm giác nước mắt cũng không chịu đựng khống chế từ từ rơi xuống.Anh nhì, thì ra anh cũng chưa phải là không có em thì ko được, thì ra là anh cũng có thể đã đạt được ấm áp từ bỏ cô bé khác , thì ra là. . . . . .Cuối thuộc là cô Đánh Giá cao bản thân, sau cuối là cô cầu muốn xa thẳm rồi. . . . . .Đi tới sát bên anh hai, bóng hình thuộc khuôn mặt của cô nghỉ ngơi bên dưới ánh trăng có vẻ như hết sức lặng tĩnh tường hòa, trái tyên của cô ấy tự dưng lại thấy một hồi cực khổ, không bí quyết nào hô hấp.Cô lẳng lặng quan sát anh nhị hồi thọ, phương pháp thiệt thọ, cô cúi người sinh sống xung quanh anh hai khẽ hôn, nhẹ giọng nỉ non: "Thật xin lỗi, anh nhị, em yêu anh. . . . . . Cho đề xuất em rất cần phải buông tay đến anh được hạnh phúc!"Cuối thuộc liếc nhìn bạn đàn ông dưới ánh trăng ,cô chán nản và bi quan bong khỏi gian phòng, tách đi quả đât của anh ấy nhị.Khi cô gái vừa bước ra cửa ngõ chống, vào chống hai cặp đôi mắt bất chợt xuất hiện, nhị bé ngươi sinh hoạt bên dưới ánh trăng sáng ngời phát sáng.Cô gái như vui vẻ cười cợt duyên nói: "Tôi coi cô ấy so với anh tình thâm ý trọng lắm rồi! còn rất có thể quan sát họ lên giường nhưng tiếp đến còn đối với anh tình đại trượng phu ý tức hiếp những điều đó !"Diệp Hiên Viên mỉm cười rét mướt một giờ đồng hồ, đứng dậy lấy y phục, "Không đề nghị cô quan tâm, cô làm xuất sắc bản chức các bước của mình xuất sắc là được rồi !" Nói chấm dứt, chuyển phiên bạn tránh phòng.Cô ta đối với lời nói thờ ơ của Diệp Hiên Viên không thèm lưu ý 1 chút nào, chẳng qua là giống như tiếc hận nhưng mà há miệng to, "Chỉ là, tè bảo vật của anh ý giống như vì chưng thành toàn mang lại hạnh phúc của anh và em , mong muốn tự động thoái lui nha !"Diệp Hiên Viên dừng bước lại, tự dưng nghĩ mang đến cái gì xoay đầu lại liếc nhìn cô nàng đã nằm tại bên trên chóng, tiếp đến cũng không xoay đầu lại đi ra ngoài, bảo quản cô ta vui mừng vẫn còn đấy ở phía sau phệ giờ đồng hồ hô: " Con rễ chuẫn mực của Kiều thị , tối xuân ngắn ngủi, ngài đây là mong mỏi đi chỗ nào à?"Diệp Hiên Viên đi ra phía bên ngoài cửa,làm việc ngoại trừ cửa phòng cô gái đứng lại, lưỡng lự hồi thọ, bàn tay thổi lên lại để xuống, tiếp tục test rất nhiều lần, sau cuối vô lực để xuống, thsinh sống dài một giờ, bước nhẹ rời đi.