THÁNG NĂM RỢP TRỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ

Từ mấy chục năm nghỉ ngơi vắt kỷ trước cho tới ngày từ bây giờ, trong tâm mỗi cá nhân dân thị trấn Cảng TP Hải Phòng ai nấy rất nhiều nghe cùng nằm trong bài xích hát “Thành phố Hoa phượng đỏ” của nhạc sỹ Lương Vĩnh, phổ theo bài bác thơ cùng tên ở trong phòng thơ Hải Nhỏng.

Bạn đang xem: Tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ

Bài hát, tương tự như bài thơ bao gồm ca tự, nhạc điệu đẹp nhất, bước vào lòng tín đồ. Bài hát thì nhiều người biết cùng nằm trong lòng, nhưng mà còn bài thơ của phòng thơ Hải Nhỏng có thể rất hiếm người dân có thời gian khám phá.

Dưới đó là ngulặng văn bài thơ trong phòng thơ Hải Như:

THÀNH PHỐ HOA PHƯỢNG ĐỎ

Tháng Năm, rợp ttách hoa phượng đỏ

Ôi TP Hải Phòng đô thị quê hương

Ta yêu thành phố quê ta

Nlỗi yêu chính bạn thương yêu độc nhất vô nhị

Những tán tỉnh và hẹn hò bên bờ sông Lấp

Những tuyến phố lan tràn áo thợ ngày đêm

Nhưng Bến Bính, Xi Măng, Cầu Rào, Cầu Đất, Lạc Viên

Những cái tên nghe chẳng thơ đâu

Nhưng cùng với ta hết sức thân thương

Ta từ hào cùng với những cái thương hiệu không lẫn ấy của quê nhà

Hỡi em yêu thương trong đêm dài tiễn biệt

Cho anh trao loại hôn nồng

Chưa giải pngóng TP.. Sài Gòn, Thành Phố Đà Nẵng ta cần phải biết xa nhau

Chào phố biển lớn lam tập thể cơ mà sống có chiều sâu

TPhường. Hải Phòng đó hiên ngang chỉ biết ngấc đầu

Trăm trận thắng quê ta kiên cường – em biết đó

Hải Phòng Đất Cảng ơi! Hôm ni thành phố quê ta bé xíu nhỏ

Mai – ta đã hình dung thấy tráng lệ rộng lớn lâu năm

Sánh vai cùng Sài Gòn, TP.. Đà Nẵng quê hương

Ơi thành thị tháng Năm hoa phượng đỏ quê hương…

Ta sở hữu người trong giữa trái tim ta

Khi bự lên vào khu vực đồng chí Nhà máy xi-măng, bên kia cầu Xi măng (bây giờ Gọi là cầu Thượng Lý), vào hằng sáng trước lúc bố mẹ đi làm, tôi xách cặp tới trường, tôi đều nghe bài hát này tự cái loa công cộng treo bên trên cột điện quanh đó đầu ngõ cùng nhẩm nằm trong nó từ thời điểm làm sao chần chừ. Sau này, gồm 3 câu chuyện về bài bác hát này làm tôi ghi nhớ mãi.

*

Cthị trấn đầu tiên, tôi tất cả ông chú, khoảng tầm năm 1985, 1986 nào đó, được đi lao cồn xuất khẩu sinh sống nước CH Estonia - thuộc Liên Xô trước đây. Ông nhắc, vào hồ hết tối mùa đông nước Nga mát rượi, tuyết dính dày mặt goài cửa những “ốp” đồng chí, đa số anh em lao cồn quê TPhường.

Xem thêm: Thi Khoa Học Kỹ Thuật Học Sinh: Các Sáng Tạo Của “Thần Đồng” Đã Đi Đâu?

Hải Phòng hay tụ hợp bên cnhì vooka 50 độ, uống cháy ruột với mọi nhỏ gà tây to nục hầm trong nồi có chế độ nầm làm cho mồi nhậu. Những khi đó, chả ai bảo ai, toàn bộ gần như ngân nga “mon Năm, rợp ttránh hoa phượng đỏ” như để lưu giữ lại, nhằm kiếm tìm cho bạn chút ít nắng và nóng nóng ngày hè của quê nhà, xua đi chiếc mát mẻ cơ fan mặt xứ kỳ lạ. Ông bảo, bây giờ khi trở về nước, cđọng mỗi lúc nghe thấy bài hát ấy lại thấy sợi tua tín đồ, lại lưu giữ về một thời gian lao, tha hương thơm, khó khăn nhọc…Câu cthị trấn thứ nhì, vào tháng 4/2010, tôi gồm thời gian cùng Đoàn công tác Hội Nhà báo TP Hải Phòng Đất Cảng đi giao lưu với đồng nghiệp báo chí truyền thông ở những tỉnh: Thái Nguim, Bắc Cạn, Cao Bằng, TP Lạng Sơn. Tại khu di tích ATK Thái Ngulặng, tôi suôn sẻ được gặp và nói chuyện với bên thơ Hải Nlỗi. Kể chuyện về bài hát “Thành phố Hoa phượng đỏ”, ông Hải Nhỏng vẫn kế bên 85 tuổi nhưng mà giọng vẫn còn quý phái sảng. Ông kể: “Nhà báo hiện đang có biết ko, quãng năm 1970, khi nhạc sỹ Lương Vĩnh gửi đến tớ phiên bản thảo viết tay bạn dạng nhạc bài hát ấy, tớ đang góp ý với tay Vĩnh – Ông buộc phải chuyển vào vào bài này câu thơ cơ mà tôi trọng tâm đắc duy nhất (Hỡi em yêu thương vào đêm lâu năm tiễn biệt/Cho anh trao cái hôn nồng/Chưa giải pđợi TPhường.Sài Gòn, Đà Nẵng/Ta cần biết xa nhau…). Bẵng đi một thời gian, nghe trên Đài ngôn ngữ VN phạt bài bác hát này (với những giọng ca đỉnh cao: Trần Khánh, Trung Kiên, Kiều Hưng cùng dàn vừa lòng xướng Đài ngôn ngữ Việt Nam) ko thấy “cho anh trao mẫu hôn nồng” đâu cả, ông Hải Nhỏng tìm kiếm gặp ông Lương Vĩnh trách nát móc thì ông Vĩnh chỉ biết gãi đầu gãi tai: Báo cáo anh, chuyển câu ấy vào nghe ủy mị, trai gái luyến ái, ko hữu dụng mang đến tình trạng chung”. Ông Hải Nhỏng giận lắm, cho rằng ông Vĩnh “nhát”, hổ thẹn va đụng, sợ hãi bị “nâng quan liêu điểm” cần không dám đưa vào. Cũng vày cthị trấn này mà nhì ông hờn giận, ko tiếp xúc cùng nhau những năm tức thời. Nhạc sỹ Lương Vĩnh đã mất từ khóa lâu, tuy thế ca khúc “Thành phố Hoa phượng đỏ” của ông thì vẫn còn đó mãi với thời gian, với lòng người Thành phố Hoa Phượng Đỏ Hải Phòng…